400 likes | 609 Vues
HƯỚNG DẪN LÀM BÀI VĂN TỰ SƯ. Đề: Kể lại một giấc mơ, trong đó em được gặp lại người thân đã xa cách lâu ngày. Xác định yêu cầu đề : +Thể loại : Tự sự có sử dụng yếu tố miêu tả (Tả người và tả hành động, sự việc)
E N D
HƯỚNG DẪN LÀM BÀI VĂN TỰ SƯ Đề: Kể lại một giấc mơ, trong đó em được gặp lại người thân đã xa cách lâu ngày.
Xác định yêu cầu đề : • +Thể loại : Tự sự có sử dụng yếu tố miêu tả (Tả người và tả hành động, sự việc) • + Cốt truyện: trong giấc mơ, em gặp lại người thân xa cách đã lâu ngày.
B. Dàn ý : I.Mở bài:Tình huống xảy ra câu chuyện ? - Cách 1: Sau một ngày mệt nhọc, vất vả (về quê hoặc lao động hoặc làm gì đó…) em vùi vào giấc ngủ .Thế rồi điều gì xảy ra…
Cách 2: Mẹ (hay bà) của em đã mất, em luôn nhớ, và điều đó đã đi vào tiềm thức em, thế rồi một lần… em chợt thấy người ấy hiện về …
II. Thân bài: Kể lại diễn biến của câu chuyện. -Người ấy và em gặp nhau ở đâu, khi gặp lại em thấy người ấy như thế nào (tả nét mặt,dáng đi, giọng nói, nụ cười…) - Người ấy nói gì với em, làm gì ? Sự việc nào đáng nhớ.(kể và tả sự việc ấy).
Ví dụ : Mẹ chải tóc cho em, mẹ khen mái tóc của em giống mẹ thời con gái .Mẹ dặn em đừng cắt ngắn bởi khuôn mặt của em thích hợp với mái tóc như vậy. Mẹ cầm tay em thật lâu, nước mắt em như muốn trào ra. (tả bàn tay mẹ)
II. - Sự việc tiếp theo là gì ? ví dụ : Em kể cho mẹ nghe bao nhiêu là chuyện… mẹ lắng nghe em kể, nét mặt mẹ (tả) ánh mắt mẹ (tả) mẹ nói gì , dặn dò em những gì?
Kết thúc cuộc gặp gỡ là sự việc gì ? • Ví dụ : Mẹ ôm em thật lâu, khuôn mặt mẹ ấm nóng trên tóc em, thì ra mẹ đang khóc em ngạc nhiên (vì sao) Em nói gì với mẹ?
III. Kết bài : Một sự việc nào đó (Chuông đồng hồ hoặc tiếng ai gọi…) đưa em trở về thực tại. (Em tiếc nuối ra sao, em nhớ mẹ… em khao khát điều gì ?)
LUYỆN TẬP Viết thành bài văn dựa vào dàn ý trên
C. Tham khảo (một số đoạn): Mẹ tôi bỏ chị em chúng tôi ra đi đột ngột sau một cơn bạo bệnh. Từ bấy đến nay đã hơn 5 năm rồi, tôi sống trong nỗi nhớ thương mẹ vô hạn. Tôi từng ước mong được nhìn thấy mẹ một lần, dù chỉ là trong giấc mơ thôi .Và điều kì diệu nhất đã đến với tôi.
Hôm ấy, trời mưa thật to, cơn mưa đầu mùa hạ khiến người ta tưởng như đang mùa mưa lũ vậy. Giờ học đã tan mà mưa vẫn không dứt. Các bạn tôi lần lượt được bố mẹ mang áo mưa đến và đi xe vào tận trong hiên lớp học đón về. Còn tôi…tôi bỗng cảm thấy tủi thân ghê gớm. Như trước đây, khi mẹ vẫn còn thì giờ này đây tôi đã được mẹ chở về rồi. Nước mắt tôi trào ra chan hoà trên má.
Tôi thẫn thờ bước ra cổng trong nỗi buồn nhớ da diết người mẹ kính yêu. Cổng truờng mở rộng. Ai kia nhỉ ? Ai giống mẹ tôi quá ! - Ôi ,mẹ … Mẹ phải không ? Tôi kêu lên sung sướng vì không tin đó là sự thực.
Mẹ chạy đến bên tôi, cầm tay tôi. Mẹ lau nước mắt cho tôi và âu yếm hỏi : - Sao con gái mẹ lại khóc ? Đứa nào bắt nạt con phải không? - Không phải đâu mẹ ! Tôi lí nhí đáp :
Kể cảnh hai mẹ con trò chuyện, tâm tình ( những lời dặn dò của mẹ...) niềm hạnh phúc sung sướng của em khi được ngồi bên mẹ
Giấc mơ đã qua rồi, tôi không muốn thức dậy một tí nào cả . Ước gì tôi được ngủ thêm một lúc nữa để được ở bên mẹ lâu hơn. Mẹ ơi, con nhớ mẹ, con nhớ mẹ nhiều lắm! Tôi thì thầm mãi câu nói ấy. Tôi biết ở nơi ấy, mẹ luôn dõi theo tôi, dõi theo từng bước đi của tôi.
Mẹ yêu tôi lắm mà. Thôi, phải sống thật vui , không thể ảo tưởng mãi như vậy được. Mẹ luôn sống trong trái tim tôi. Nghĩ vậy, tôi vùng dậy ra sân đón một ngày mới tươi đẹp.
Mẹ yêu tôi lắm mà. Thôi, phải sống thật vui , không thể ảo tưởng mãi như vậy được. Mẹ luôn sống trong trái tim tôi. Nghĩ vậy, tôi vùng dậy ra sân đón một ngày mới tươi đẹp.
Đề 1. Hãy tưởng tượng 20 năm sau, vào một ngày hè em được về thăm lại trường cũ. Hãy viết thư cho bạnkể lại buổi gặp gỡ đầy xúc động đó.
Yêu cầu : • - Câu chuyện kể nhờ trí tưởng tượng của em về một việc có thực trong đời sống • Đưa vào câu chuyện ấy yếu tố miêu tả: tả người, tả việc… ( Tự sự xen miêu tả biểu cảm )
Dàn ý : I.Mở bài : Đà Nẵng Ngày…tháng…năm… Bạn … thân mến ! - Lời thăm hỏi đầu thư. - Lí do viết thư II.Thân bài: Kể cho bạn nghe cuộc gặp gỡ theo trình tự thời gian, không gian. III.Kết bài . Lời chúc và chào tạm biệt . Bạn của …
Bạn...Thân mến ! Mới đó mà đã gần 20 năm rồi ,chúng mình rời xa ngôi trường ...thân yêu với bao nhiêu kỉ niêm. Bạn xa thành phố ... cũng được gần 10 năm rồi còn gì ?... có khoẻ không, cuộc sống của bạn thế nào ? Còn mình, công việc của một bác sĩ tuy bận rộn nhưng mình vẫn không thể quên bạn cũng như không thể quên thuở học trò nghịch ngợm của chúng mình. Mùa hè năm nay, bọn mình cùng nhau về thăm trường cũ .Vui lắm, chỉ buồn vì vắng bạn thôi. Giờ đây ngồi một mình trong căn phòng nhỏ mình viết thư thăm bạn và chia sẻ với bạn niềm vui của buổi gặp gỡ ấy.
Thân bài : Sáng hôm ấy,mình cùng với … Trong nhóm tứ quí của chúng mình ngày ấy cùng rủ nhau đến trường ( tả quang cảnh trường ) - Đến nơi gặp những ai ? Trò chuyện những gì ? (tả nét mặt mọi người… ) Sự việc nào ấn tượng nhất ( kể và tả )
Ví dụ : Cả bọn cùng leo lên sân thượng- nơi ngày xưa mấy đứa thường trốn lên đó chơi lò cò, nên có lần bị bác bảo vệ bắt được bị phạt mất mấy ngày quét sân trường…để ) - Chúng mình chụp thật nhiều ảnh , có cả cô giáo chủ nhiệm … và thầy dạy toán nữa .Ai cũng nhắc đến H .Mình sẽ gửi ảnh cho H chắc H tiếc lắm khi nhìn ảnh tụi mình ở trong lớp học năm nào .( tả phòng học , nét quen thuộc, nét lạ lẫm …gợi cảm giác buồn nhớ…)
- H còn nhớ cô giáo dạy văn của tụi mình hồi đó không ? ( kể lại việc gặp cô, tả dáng điệu của cô) cô gầy và già đi nhiêù nhưng vẫn rất vui tính…)
+ Kết thúc cuộc gặp gỡ . • Cả bọn ra về trong nỗi bần thần nhớ tiếc. • ( tả cảm xúc) • Kết bài : • Cuối thư • Lời chúc và chào tạm biệt . • Kí tên
Mở bài ĐN ngày… tháng …năm… B… xa nhớ ! Thời gian trôi qua thật nhanh ! Dù muốn níu kéo cũng không được. Khoảng cách địa lí không thể làm cho tình bạn của hai đứa phai mờ Ngược lại càng khiến cho mình nhớ B nhiều hơn. Ngày họp lớp năm nay lại vắng B…Lớp 12a1chúng mình đã gặp nhau, một cuộc hội ngộ thật đáng nhớ. Đêm nay, khi thằng nhóc đã ngủ say mình ngồi dậy viết thư cho B đây .Mình muốn chia sẻ với bạn niềm vui này.
Thân bài : Diễn biến cuộc gặp gỡ Bắt đầu (sự việc thứ nhất) Bạn thân thương ! Đó là một ngày tuyệt vời. Bọn mình, nhóm ngũ quỉ ngày nào (chỉ thiếu mình B thôi) Cùng rủ nhau về thăm trường PCT, chẳng mấy khi lại có mặt đông đủ như vậy.
Từ sáng sớm, chúng mình đã tụ tập đông đủ ở nhà Liên (cô bạn nhỏ nhất thường bím tóc mà B hay chọc là “cô bé đuôi gà” đó) B còn nhớ không nhỉ ? ăn sáng xong cả bọn kéo nhau đi .Hôm đó là thứ năm nên học sinh nghỉ học, thật may ! Chúng mình năn nỉ đến hết hơi ông bảo vệ mới cho phép vào đúng phòng học của lớp mình dạo ấy.Vẫn căn phòng ở tầng hai, ở cuối dãy sát thư viện đấy B ạ .
Sư việc tiếp theo (thứ hai) Buổi họp mặt hôm đó có cả cô Hoà, giáo chủ nhiệm mình nữa đấy. Thầy Thanh dạy toán cũng đến nữa. Cô Hoà đã về hưu rồi. Cô vẫn nhắc đến Biển luôn. Cô vẫn vui tính như ngày nào. Biển biết không , thằng Hùng, cái thằng láu cá nhất lớp ấy, giờ đã là giám đốc một công ty cỡ bự rồi đấy .Nó là “mạnh thường quân” của lớp mình đấy chứ! Đang vui vẻ bỗng hắn ôm mặt khóc,bọn mình hoảng hốt tưởng có chuyện gì, đưá nào cũng chạy đến
bênHùng hỏi rối rít. Hắn nói trong tiếng nấc “Bài kiểm tra của tớ…bị 1 điểm, tớ sợ bị ba đánh quá.” Vẫn cái trò ma mãnh của nó làm người ta hết hồn. Bọn mình xúm vào đánh cu cậu một trận ra trò.
Được sống những giây phút ấy, mình cứ tưởng như đang sống lại những năm tháng học trò vô tư ngày nào.Mới đó mà đã 20năm rồi .Cô bé nhí nhảnh ngày xưa giờ đã là một cô giáo của bao thế hệ học trò. vậy mà giờ đây gặp lại bạn bè, ngồi vào chính chỗ ngồi năm xưa mình vẫn có cảm giác như tất cả chỉ mới thoáng qua thôi ,như ngày hôm qua vậy.
Sự việc thứ ba) Buổi gặp gỡ thật ấm áp. Cảm động nhất là lúc cô Hoà lên tâm sự. Cô nhớ rõ từng đứa, nhất là mấy đứa nghịch ngợm của lớp năm đó. Cũng trong buổi họp lớp này bọn mình đã thành lập ban liên lạc của lớp 12A1 đấy B ạ .Kể từ hôm nay ngày 30-5 sẽ là ngày họp lớp đó nghe. Cuối buổi gặp mặt cả bọn kéo nhau đi thăm thằng Minh, nó đang phải nằm viện vì bị bệnh tim. Và bọn mình cũng có kế hoạch để giúp những bạn trong lớp có hoàn cảnh khó khăn nữa đấy.
(Kết thúc cuộc gặp gỡ) B thân thương ! Giá như có B ở đây hôm nay thì vui biết mấy! Mình vui thì vui thật nhưng mình vẫn cảm thấy trống trải vì vắng B, vắng đứa bạn thân thiết nhất nên niềm vui không được trọn vẹn lắm. Có dịp hãy về thăm Việt Nam đi Biển. Lâu qua rồi còn gì ? Bọn mình nhớ B nhiều lắm .
Kết bài: Thôi, thằng Bin con trai của mình hình như lại trở giấc đòi mẹ dỗ dành rồi. Mình phải dừng bút. Chúc B những gì tốt đẹp nhất .Mong bạn luôn hạnh phúc và thành đạt trong cuộc sống. Bạn thân của Biển